thư mục

Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011

Cảm tác mùa thu


Hôm rồi, leo Phansipan về có viết một vài dòng ghi lại cảm xúc khi leo núi, nào ngờ vợ đọc được, biết mình có chút tài lẻ viết văn, nên “đặt hàng” luôn vài bài ghi lại vẻ đẹp... (của Phan Thiết hay là vợ mình)??? ngồi nghĩ mãi mà chẳng tìm được từ nào cho vừa ý vợ nên đành viết vài dòng để chiều lòng mình vậy!

Cảm tác mùa thu

Ngay đến cái thân mình, bình thường chẳng làm sao, vậy mà không hiểu cơn cớ nào, thấy gió thu về xào xạc ngoài hiên mình cũng tự nhiên thấy thương cho thân thể và bâng khuâng buồn nhớ. Nhớ cái gì, buồn cái gì, không làm sao rõ được.
Chính vào lúc gió mùa đang thổi, bóng tối chưa tan, vợ thấy mình chong một ngọn đèn con lên pha trà uống một mình và thả hồn theo mấy bản nhạc tiền chiến cũng không hiểu tại sao chồng lại bâng khuâng như vậy.

Trăng tà con quạ kêu sương,
Lửa chài le lói, sầu vương giấc hồ.
Thuyền ai đâu bến Cô tô,
Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San
.
Chính thực ra nghe thấy gió thu đuổi lá chạy ở rặng cây ngoài vườn, vợ mình cũng bâng khuâng, nhớ nhung
nhưng chính mình không nhận ra đó thôi.

Lúc ấy, muốn chiều chồng cách gì đi nữa thì cái buồn vô căn cớ của người chồng cũng không thể, bao nhiêu cuộc ân tình ngang trái, bao nhiêu mộng ước không thành, bao nhiêu cuộc phù trầm cay đắng của những ngày xa thật là xa, tưởng đâu như ở một tiền kiếp đã lu mờ, tự nhiên trở lại như vang như bóng, ẩn ẩn hiện hiện trong khúc ngâm cảm khái của mấy cụ đồ nho ngày xửa ngày xưa...

Cái buồn mùa thu man mác, cái buồn mùa thu không tê tái mà nhẹ nhàng lan tỏa ngấm vào tâm hồn của những người có biểu đồ tâm lý luôn ở trạng thái hình SIN.

Ai mua trăng, tôi bán trăng cho
Chẳng bán tình duyên ước hẹn hò.

 Ấy là vì gió thu buồn nhưng trời thu lại đẹp, đẹp nhất là trăng thu, đẹp đến nỗi làm cho người ta buồn nhưng vẫn cứ muốn sống, để hưởng cái đẹp bàng bạc trong khắp trời cây mây nước, nếu có phải chết, mình cũng xin được chết vào một đêm trăng mùa thu.
Trong một năm, không có mùa nào trăng lại sáng và đẹp như trăng mùa thu, không có cuộc chia tay nào lại day dứt như chia tay bởi mùa thu...




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét