Nếu bạn tin Thượng Đế và Thượng Đế không tồn tại, bạn sẽ mất những gì? Còn nếu Thượng Đế thực sự tồn tại nhưng bạn lại một mực phủ nhận, một mực không tin theo, vậy bạn sẽ mất những gì?
Trong một lần giảng bài trên lớp,
một vị giáo sư hỏi các sinh viên: “Có phải mọi thứ trên đời này đều do Thượng Đế
tạo ra không?”.
Một sinh viên đứng dậy và trả lời:
“Vâng, đúng ạ”.
Vị giáo sư hỏi tiếp: “Nếu Thượng
Đế tạo ra tất cả mọi thứ, điều đó có nghĩa Thượng Đế cũng tạo ra cả cái ác. Nếu
chiểu theo nguyên tắc: Những việc chúng ta làm sẽ xác định chúng ta là ai, vậy
Thượng Đế cũng là kẻ ác phải không?”
Cả lớp im lặng sau khi nghe điều
này. Vị giáo sư rất vui mừng khi một lần nữa ông lại chứng minh được rằng Thượng
Đế có lẽ chỉ hiện diện trong thần thoại.
Tuy nhiên chỉ ít phút sau, một
sinh viên khác đứng dậy và nói: “Thưa giáo sư, em có thể hỏi thầy một câu được
không ạ?”
Vị giáo sư đáp: “Tất nhiên rồi”.
Cậu sinh viên hỏi: “Thưa giáo sư,
cái lạnh có tồn tại không ạ?”
“Tất nhiên là có. Chẳng lẽ cậu
chưa bao giờ thấy lạnh sao chàng trai?”, vị giáo sư hỏi vặn lại cậu sinh viên.
Trong lớp bỗng bật lên những
tràng cười không ngớt và tiếng xì xào bàn tán.
Nghe câu trả lời từ giáo sư, cậu
sinh viên từ tốn nói: “Thưa thầy, thực ra cái lạnh không hề tồn tại. Theo định
luật vật lý thì chúng ta chỉ nghĩ về cái lạnh khi chúng ta không thấy có nhiệt.
Khi nhiệt độ xuống đến 0 độ, đó là lúc thực sự không có nhiệt. Vậy chúng ta tạo
ra từ “lạnh” là để diễn tả trạng thái không có nhiệt”.
Cậu sinh viên này tiếp tục đặt ra
một câu hỏi khác: “Thưa thầy, bóng tối có tồn tại không ạ?”
“Tất nhiên là có rồi”.
Thượng Đế không tạo ra điều ác, điều ác chính là kết quả của việc trái tim con người không còn lương thiện. Nó giống như cái lạnh sẽ đến khi không có nhiệt hoặc bóng tối sẽ đến khi không còn ánh sáng nữa. |
Một lần nữa, cậu sinh viên lại trả
lời: “Thưa thầy, thầy lại sai rồi. Bóng tối thực sự không tồn tại. Đó chỉ là trạng
thái không có ánh sáng. Chúng ta chỉ có thể nghiên cứu về ánh sáng mà không
nghiên cứu về bóng tối. Theo định luật Newton, chúng ta có thể nghiên cứu về
ánh sáng trắng và phát triển nó thành nhiều màu khác nhau nhưng chúng ta không
thể đo lường được mức độ tối của bóng tối. Làm thế nào để chúng ta có thể đo được
lượng bóng tối trong một không gian nhất định? Bóng tối chỉ là cụm từ được sử dụng
để mô tả việc thiếu ánh sáng mà thôi”.
Cuối cùng, cậu sinh viên hỏi:
“Thưa giáo sư, vậy thì cái ác có tồn tại không?”
Vị giáo sư trả lời: “Có, tất
nhiên cái ác có tồn tại. Không những thế, chúng ta còn thấy nó đang hiện diện
trong cuộc sống hàng ngày. Tội phạm, bạo lực xảy ra trên toàn thế giới chính là
ví dụ về cái ác”.
Một lần nữa, cậu sinh viên vừa lắc
đầu vừa mỉm cười: “Không phải vậy thưa giáo sư. Cái ác tự nó không tồn tại, mà
đó chỉ là sự thiếu vắng cái thiện. Thượng Đế không tạo ra điều ác, điều ác
chính là kết quả của việc trái tim con người không còn lương thiện. Nó giống
như cái lạnh sẽ đến khi không có nhiệt hoặc bóng tối sẽ đến khi không còn ánh
sáng nữa”.
Có lẽ, điều mà vị giáo sư trong
câu chuyện ở trên ngờ vực, cũng là nỗi nghi hoặc của rất nhiều người trên thế
gian này. Tuy nhiên, câu trả lời hết sức đơn giản nhưng cũng cực kỳ thông minh
của cậu học trò đã giải khai cho những điều thắc mắc ấy.
Vậy, có bao giờ bạn từng suy
nghĩ, nếu bạn tin vào Thượng đế và Thần Phật, và Họ không tồn tại, bạn sẽ mất
những gì? Còn nếu như Thượng đế, Thần Phật thật sự có tồn tại, nhưng bạn lại phỉ
báng Họ, bạn sẽ mất những gì?
Đối với mỗi người trong chúng ta,
bất kể là có tin Thượng đế, Thần Phật hay không thì đều biết rằng Thượng đế, Thần
Phật là lương thiện, là từ bi và luôn bảo hộ chúng sinh. Ý chỉ của Phật là giáo
huấn con người sống lương thiện, chân thành và khoan dung. Mọi người khi gặp nạn
đều khẩn cầu Thượng đế, Thần Phật phù hộ.
Người có lòng tin vào Đấng tối
cao và Thần Phật thường là người lương thiện, trong tâm họ luôn chứa đựng những
lời dạy bảo và ý chỉ của Phật. Họ luôn luôn vui vẻ, bao dung và biết ơn. Họ tin
rằng thiện ác hữu báo nên họ không làm điều ác, tôn sùng điều thiện và hòa ái,
chân thành; như vậy không tốt sao?
Và bởi vì người ta không tin vào
sự tồn tại của Đức Phật, không tin vào thiện ác hữu báo, nên họ dám làm bất kỳ
điều gì để đạt được danh lợi cho mình, không có đạo đức để ước thúc tâm mình.
Shakespeare đã từng nói rằng:
“Đừng phỉ báng những điều bạn không biết sự thật,
nếu không, tính mạng của bạn sẽ gặp trùng trùng điệp điệp những nguy hiểm”.
Nếu khi bạn chết, bạn thực sự thấy
Đức Phật, Phật Pháp đúng là có thật, cũng có luân hồi và địa ngục. Như vậy những
người lương thiện thì thật đáng quý, còn bạn, bạn đã mất đi điều gì?
Hãy nhìn xung quanh chúng ta, nếu
một thế giới không có đức tin đúng đắn, người ta sẽ không còn phân biệt được
thiện – ác, đúng – sai. Chân thành, lương thiện, nhẫn nhịn, những người có những
đức tính này là những người tốt nhất. Còn những người bị tiền bạc thay thế thiện
niệm, bái lạy Phật chỉ vì danh lợi, họ đã bị mất đi phương hướng, tìm không thấy
ý nghĩa đích thực của cuộc sống này.
Bản tính con người là thiện – ác
đồng thời tồn tại. Vậy nên, hạt giống lương thiện ở trong tâm hồn mỗi chúng ta,
hãy tưới lên nó đức tin đúng đắn, nếu như vậy bạn sẽ tuyệt đối không mất gì mà
còn có được một cuộc sống hạnh phúc tròn đầy!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét